Khi chúng ta quay trở lại cúng ở trụ điểm, trung tâm điểm
chúng ta đi xuống chính giữa trung tâm trong hang khoảng 10 mét, thì tới một
hang rất rộng gọi là tầng thứ 6, ở đây thật là mầu nhiệm, sự mầu nhiệm ở đây
không thể nói lên giấy bút được, ở đây chúng ta thấy tất cả các tầng của Vũ
Trụ, các thứ châu báu trong kinh A Di Đà đều chiếu diệu sáng choang, tất
cả Như Lai đang Thuyết Pháp, đẹp như trong tranh Cực Lạc vậy, cai quản ở đây
cũng có vị 84.000 tuổi thọ, và 18 vị Cao Tăng, đang làm việc như những hang mà
chúng ta vừa đi qua, ở đây thờ NGÀI BẢO THẮNG NHƯ LAI, ở đây chúng ta có thể
quan sát thấy được bảy tầng Như Lai thuyết Pháp, để cho chúng ta lìa các sự sợ
hãi các cõi. Đạt được Bi Trí Dũng có sức lực đại hùng, đại lực, đại bi của nhà
Phật vượt qua các chướng ngại vật mà tiến tu trên con đường giải thoát mà thấy
Đạo.
Nam mô Bảo Thắng Như Lai. Nghe danh của Đức Bảo Thắng
Như Lai, hay dứt trừ được lửa nghiệp phiền não sanh tử, liền đắc cái trí bửu
pháp tánh bực vô thượng.
Ở đây thờ tất cả là 43 Ấn sắc lệnh quản lý 84.000 pháp môn
kể cả các Tôn Giáo trong Vũ Trụ, còn gọi là 84.000 lổ chân lông chân tóc, nhưng
chung quy lại chỉ còn một chữ Nhẫn, Có khi nhẫn để khinh người trọng ta. Ý nói
khinh người là để cho người đó đừng tạo nghiệp khi mình nhẫn, vì khinh là nhẹ,
khi chuyện qua rồi người đó sẽ biết ơn mình và trọng mình, vì nếu hai bên xô
xác nhau thì chẳng ra gì nữa, thắng thì khám lớn, thua nhà thương hay nghĩa
địa, còn người nói tới mình, mà mình không trã lời nhìn rồi bỏ đi chổ khác, thì
người đó không còn giá trị gì nữa rồi, Trời Đất còn tránh né người đó, cũng
không chứa người đó sau khi mãn số. Nhẫn không phải là thua thiệt, mà là gom
sức mạnh tiềm năng của Vũ Trụ, hút hết bao nhiêu công đức của người phá mình,
người đã tu luyện hay còn phước đức của đời trước để lại, đang hưởng sự giàu
sang, ỷ thế giàu có mà chửi hay phá mình, thì công đức đó mình sẽ hút hết qua
bên mình nếu mình nhẫn được. cho nên sự im lặng là một sức mạnh không thể nghĩ
bàn của Vũ Trụ,
Nói đến 43 Ấn Sắc lệnh nầy đều nằm trong: Linh Tàng Bảo
Thắng Như Lai, có sức lực điều khiển không thể nghĩ bàn của Vũ Trụ theo ý nghĩ
của người sử dụng nó, còn hơn thôi miên, vì thôi miên chỉ có được một vật, còn
Linh Tàng Bảo Thắng Như Lai nầy ví như Đất Nước vậy, các sông ngòi đều chảy vào
biển, tất cả sinh linh vạn vật đều gom về đất. Nếu ai nhẫn được như đất và nước
thì người nầy đã hòa đồng được Vũ Trụ rồi, gọi là đạt được Đạo, Trong Phật pháp
thì thấy được Phật Tánh còn gọi là Thành Phật. còn các Tôn Giáo khác gọi đạt
được những gì thì tùy ý,
Muốn đạt được cảnh giới nầy chúng ta phải lạy qua Vạn Phật,
và thông hiểu kinh Lương Hoàng Sám hoặc Từ Bi Thủy Sám, vì gây nghiệp là do
thân bằng quyến thuộc gây cho chúng ta, vì thân bằng quyến thuộc hiểu ta nhất,
khi ta sám hối cho các cõi trong kinh Lương Hoàng Sám là ta được 7 phần công
đức, người được ta sám hối chỉ được 3 phần. nên tiếng nói của chúng ta có giá
trị, vì công đức chúng ta có nhiều, cũng như đa kim ngân phá luật lệ vậy, cõi
vô hình thì dùng công đức, cõi hữu hình thì dùng tiền.
Có một lần Thầy về Sài gòn, có một vị Phật Tử nhờ Thầy cứu
dùm chứng bệnh nghiệp anh của Phật Tử nầy, nay ba mươi mấy năm rồi bị hành căn,
đi bệnh viện Tâm Thần về cũng y chang, không hết căn bệnh, đất bán dần để đi
chữa bệnh, đi khắp hết đất nước, nhưng cuối cùng cũng như cũ, vẫn xiềng lại, vì
về đêm người bệnh căn nầy hay đi, dùng dao chém tùm lum, gia đình nào mà có một
người như vậy rồi mới biết cái cảnh nhà tan cửa nát thế nào? Cuối cùng đã bán
hết đất, chỉ còn một lõm cái nhà nhỏ, để cột người bệnh nầy, ai đi qua cho một
tô cơm, hay khoai gì đó, có gì cho nấy.
Thầy hỏi vị nầy ở đâu? Vị Phật tử trã lời ở Cà Mau, vậy
chúng ta đi bằng phương tiện gì về đó, Thầy cũng muốn xem cảnh tượng ở Nhơn thế
như thế nào? Và những căn bệnh của cõi Vô hình như thế nào? Thầy ghi địa chỉ
xong, Thầy dùng honda đi về dưới xem trước, nhưng không cho ngày đi với vị Phật
Tử nầy, về đến nơi, khi nhìn thấy cảnh tượng, Thầy ngồi xuống uống nước xong
Tọa Thiền, bà con lối xóm tới xem, Thầy mới nhờ quý vị làng xóm cho mượn Bình
Tách ly, dĩa, chén và gạo muối, còn các thứ khác, Thầy mua đem về chuẩn bị
cúng, Thầy đọc Kinh Lương Hoàng Sám Cho người bệnh căn nầy nghe, khi đọc gần
hết cuốn nầy, vị nầy la lên ầm ầm và khóc nức nở, vì phần âm trong người vị nầy
là một bá hộ giàu có của lục tỉnh ở miền nam hồi xưa, vì nghiệp giàu có mà hành
hạ người dưới quyền, đầy tớ và những người khác, cho nên bệnh căn trã quả.
Thầy mới hỏi vị ấy, quê hương ở đâu? Có thân quyến ở đâu?
Tên gì? Chỉ cho rõ, Thầy sẽ đi tìm cho. Vị bệnh căn nầy nói tại chú thân xác
nầy là thợ hồ trước kia, đi đến Bạc liêu làm đã đi vào vùng khu mộ của người
tàu, trúng nơi mộ khống mà tôi chôn của cải của gia đình, nên tôi sợ, tôi hành
vị nầy bệnh suốt ba mươi mấy năm rồi, Thầy hỏi tiếp vậy ngươi nhập ở đây, ai
trong coi của cải, vị ấy nói ở đó có hai nữ đồng trinh chôn giử của, vậy hai vị
nữ đó Họ Tên gì? Để Thầy cầu siêu luôn thể, vị vong nầy nói: Thầy có đến đó rồi
với một người nữ ở sài gòn, gần chùa Phụng Sơn, người nữ dùng Lỗ Bang nên tôi
không dám lên gặp Thầy, Thầy đã tìm chú lâu rồi, bữa nay mới gặp. vậy thì chúng
ta cũng có duyên để Thầy siêu độ cho chú đi đào thai, chứ không vãng sanh được,
trã lại xác cho người ta, đừng hành xác người ta nữa, tự nhiên có xe Auto chạy
đến trước cửa, ai cũng ngỡ ngàng, thì ra một chiếc BMW bóng loáng quen thuộc,
đó là những vị lạy Sám Hối trước đài Quan Thế Âm ở Chùa Phước Hưng xã Long
Thiền huyện Nhơn Trạch, Tỉnh Đồng Nai. Tất cả mọi người mừng rang lên trong thế
giới vô hình, xưng con xưng cháu rồi ôm khóc bù lu, bù loa, một hồi thì vong
kia xuất ra, người bệnh xĩu, Thầy đổ sâm cho uống và cầu hồn của vị bệnh nhập
trở lại, trã lại nguyên bổn, Thầy cùng quý vị ở đây ba ngày, thầy gọi thí chủ ở
sài gòn về, và chủ xe BMW là con rể của vong nầy nên cho một số tiền chuộc đất
lại và cất nhà cho vị bệnh đó. Thầy cùng quý vị nầy trở về Bạc Liêu và đi thăm
viếng mộ để cầu siêu cho hai nữ nô tỳ giữ của. hai vị nầy chưa đào thai hay
siêu độ được, vì chưa đủ phước nên còn lãng vãng bên ngoài chưa đăng ký vô cửa
quan địa phủ, hai vị nầy chờ tu đủ phước rồi mới vào đăng ký sẽ đào thai tốt
hơn. Cho nên quý vị nầy theo Thầy tu mà quậy Thầy hoài, nếu Thầy không vững Tâm
là chết với mấy vị nầy luôn.
Mấy tháng sau, vị bệnh đã xây nhà xong, gọi điện cho Thầy và
quý vị Thí Chủ của vong Bá Hộ đến ăn mừng và lập đàn chẩn tế siêu độ. Trong
niềm vui nầy, ai nấy đều hoan hỷ chia sẽ cho nhau từng chút nụ cười, như không
muốn rời xa nhau nữa vậy.
HAI mốt ngàn năm Nam Việt sử
NGÀN năm nhàn hạ đã có dư
MỘT trăm năm Hoa Đạo mới khứ
BA Cõi tam thiên thấy Chân Như
Qua câu chuyện có thật Thầy kể trên, Thầy cầu chúc cho quý
vị tin tấn tu hành đạt được phẩm vị cao nhất, để trên thành Phật Đạo dưới độ
sinh linh và tử linh.
Nam Mô A Di Đà Phật giáng lâm Chứng Minh
XÃ HỘI KHOA HỌC PHẬT GIÁO DỤC
Đạo Pháp – Dân Tộc – An Lạc
Vương Quốc Vạn An
Liên Tông Cửu Long Kim Pháp
Đạo Giáo Thiên Đồng
Phật Hoàng Trần An
Gia Tộc Vua Trần
Tác giả: MẬT ẤN TỊNH THỌ
( Geshe Rinpoche: Thích Quảng An )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét