Phật Pháp nhiệm mầu lần thứ 20
Hành trình vào hang Bác Vật Lang
Khi chúng ta quay trở lại cúng ở trụ điểm, trung tâm điểm
chúng ta đi xuống chính giữa trung tâm trong hang khoảng 10 mét, thì tới một
hang rất rộng gọi là tầng thứ 5, ở đây thật là mầu nhiệm, sự mầu nhiệm ở đây
không thể nói lên giấy bút được, ở đây chúng ta thấy tất cả các tầng của Vũ
Trụ, các thứ châu báu trong kinh A Di Đà đều chiếu diệu sáng choang, tất
cả Như Lai đang Thuyết Pháp, đẹp như trong tranh Cực Lạc vậy, cai quản ở đây
cũng có vị 84.000 tuổi thọ, và 18 vị Cao Tăng, đang làm việc như những hang mà
chúng ta vừa đi qua, ở đây thờ NGÀI DIỆU SẮC THÂN NHƯ LAI, ở đây chúng ta có
thể quan sát thấy được bảy tầng Như Lai thuyết Pháp, để cho chúng ta lìa các sự
sợ hãi các cõi. Đạt được Bi Trí Dũng có sức lực đại hùng, đại lực, đại bi của
nhà Phật vượt qua các chướng ngại vật mà tiến tu trên con đường giải thoát mà
thấy Đạo.
Nam mô Diệu Sắc Thân Như Lai
Nghe danh của Đức Diệu Sắc Thân Như Lai, hay đặng cái thân tướng hảo đoan nghiêm bực nhứt giữa tam giới, tức kinh Pháp Hoa bảo:"Vi diệu tịnh pháp thân, cụ túc tam thập nhị" Nói lên cách thức tu luyện công đức để đạt được kim thân với đầy đủ phước đức của trời người với hiện lên 32 sắc hảo tướng trang nghiêm, áp dụng luôn cho các sinh vật khác (chúng sanh khác) trong và ngoài trái đất. Phạn ngữ Abhidhamma có nghĩa là những giáo lý cao siêu, vi diệu, thù thắng, vượt trên tất cả, vô thượng (không có gì cao hơn). Vi Diệu Pháp là đề cập đến giáo lý tinh hoa của Ðức Phật
Nghe danh của Đức Diệu Sắc Thân Như Lai, hay đặng cái thân tướng hảo đoan nghiêm bực nhứt giữa tam giới, tức kinh Pháp Hoa bảo:"Vi diệu tịnh pháp thân, cụ túc tam thập nhị" Nói lên cách thức tu luyện công đức để đạt được kim thân với đầy đủ phước đức của trời người với hiện lên 32 sắc hảo tướng trang nghiêm, áp dụng luôn cho các sinh vật khác (chúng sanh khác) trong và ngoài trái đất. Phạn ngữ Abhidhamma có nghĩa là những giáo lý cao siêu, vi diệu, thù thắng, vượt trên tất cả, vô thượng (không có gì cao hơn). Vi Diệu Pháp là đề cập đến giáo lý tinh hoa của Ðức Phật
Thế giới hay vũ trụ dù rộng lớn
bao nhiêu cũng không ngoài 4 thứ: Sắc (vật chất), Tâm (Tâm Vương), Tâm Sở (Các
trạng thái thuộc tâm như Thọ Uẩn, Tưởng Uẩn, Hành uẩn) và Phi Danh Sắc (Niết
Bàn).
Vi Diệu Pháp chia và giảng chi
tiết về 4 đối tượng này một cách sâu sắc với phương châm "Không có cái
tôi". Vi Diệu Pháp là mộn học không đề cập đến "cái ngã". Như
các định luật vật lý, hóa học, sinh học...xảy ra độc lập với "cái
ngã" thì Vi Diệu Pháp nghiên cứu về các khía cạnh vật chất (Sắc Uẩn) giống
như vậy. Còn về Tâm và Tâm Sở, Vi Diệu Pháp có vẻ giống Tâm lý học nhưng hoàn
toàn khác với tâm lý học ở nhiều khía cạnh. Tâm lý học phục vụ cho "sự mưu
cầu" lợi ích thì Vi Diêu Pháp phục vụ cho việc "mưu cầu lợi ích"
và "vượt lên mưu cầu lợi ích".
Ở đây chúng ta nhìn thấy được các
pháp thuật tu hành để đạt được diệu sắc thân biến hiện, trong các cõi, các nơi
và tùy lúc, và có cách hóa giải các nan nghiệp oan gia bằng cách tu luyện để
đạt tâm vương tức là Tâm Phật, chúng ta có thể đi ngược lại quá khứ và về vị
lại những chuyện xãy ra sắp tới, những sắc lệnh được thờ nơi đây đều có sự khắc
khe của người thọ dụng, không được tùy tiện truyền thụ. Những chuyện trong phim
của Ngài Đạt Ma sư tổ sử dụng, như dùng cọng cỏ đi trên nước, dùng chiếc giày
để hóa thân khi chôn cất, dùng hạt hạnh để biến hóa thân, thì ở đây chỉ là một
phần nhỏ,
Còn những chuyện siêu phàm không
thể nghĩ bàn, không thể có bút mực nào tả cho hết.
Mổi vật đều có một chử cái và một
câu thần chú, cách làm và cách giải đều có ghi rỏ.
Như cuốn Thiên Bửu kinh có 1000
thế yếm và truyệt mạng, cũng như lập đàn cúng binh thế trận, như lấy đậu, gạo,
hay bất cứ vật gì cũng đều làm binh khiển tướng được hết.
Và cuốn Thông Thiên Bửu Kinh là
cuốn để hóa giải tất cả những ách nạn oan gia của Tam Thiên Đại Thiên thế giới.
Quý vị thường thấy các vị ở núi hay dùng những phần nhỏ nhoi và không có ấn sắc
lệnh mà vẩn hiệu nghiệm đôi phần, Như yếm cho một cơ quan phá sản, hàng quán
tiệm ế ẩm, yếm người bệnh, thư người chết, yếm cho trùng tang, yếm cho thắt cổ,
uống thuốc tự vận, nhảy sông tự vận, ôi thôi. Lu xu bu về những chuyện nầy.
Thời bây giờ còn hiện đại hơn, các bác sỉ bỏ thuốc mê, thuốc ngủ, thuốc kích
dục, ete gây mê, gây nghiện, hay tung tin đồn nhảm bêu xấu người, vì biết người
ta không chấp lời thị phi tiểu nhơn làm, nếu làm quá mức giới hạn chịu đựng của
người thì người ta sẽ trã lại một lời nguyền thì những gia đình tiểu nhơn nầy
bị liên lụy trùng tang liên táng, tán gia bại sản tới 7 đời, ôi thật là thế
giới hổn độn của tham sân si của con người phát khởi.
Ở đây có thờ 18 sắc lệnh lớn nhỏ,
đặc biệt nhất là sắc lệnh Linh Tàng Bảo Lộc( Lục ), ai được sắc lệnh nầy, và tu
luyện thông thạo thần chú đủ số biến số ngày, có khả năng biến hiện khắp nơi,
có thể biến hóa những vật dụng bình thường theo ý muốn. gọi là ba mươi hai
tưởng hảo hiện ra, lời nói của vị tu luyện thành công thì linh ứng vô cùng, còn
hơn Lỗ Ban Sát nữa.
Hữu duyên Thầy đã sử dụng qua một
lần, một chiêu thuật đơn giản ai cũng làm được, có một lần Thầy đi lên Chùa
Vĩnh Tràng ở Mỷ Tho Tiền Giang, đúng vào ngày cúng Trai Tăng nên khách đông
lắm, lúc nầy hai hàng Phật Tử đứng làm hàng rào đón Tăng đoàn, Thầy đứng xem,
vì Thầy đi tham quan, Thầy mặt đồ bình thường nên không ai để ý, xung quanh bên
ngoài toàn là ăn xin, từ trẽ đến già đều có, đông quá trời, khi nghe tiếng xin
ăn Thầy thấy đau buồn cho xã hội chúng ta sao còn chuyện nầy nhiều quá, việc
xóa đói giảm nghèo đã xóa, sao nay lại càng nhiều hơn, quý vị ăn xin nầy cứ đến
các vị Phật Tử đứng xếp hàng mà xin, bất kể Tăng Ni hay ai đi qua họ cũng A Di
Đà Phật rồi xin, có một cụ già đến nắm tay một cô tuổi trung niên, cô ơi cho
già nầy xin vài chục ngàn mua gạo, thì cô ta trã lời với cụ già với giọng gắt
gao, Bà có biết hôm nay là ngày gì không? là ngày cúng trai Tăng đó, không phải
cúng cho bà, Thầy thấy cảnh tượng nầy nên Thầy đến kéo Cụ Già ra, cô ta la luôn
Thầy, trai tráng như vầy mà để bà già đi ăn xin hả, không biết nhục sao? Của
đâu mà bố thí cho hết nguyên làng ăn xin nầy? Thầy mới nói Cụ đứng đây chờ con
một chút, Thầy đi ra mua một tấm bảng và cây viết lông, Thầy viết lên bảng là:
Tôi là Xin Ăn khắp năm châu, nếu ai muốn giàu sang, muốn khá lên, cải số mệnh
thì tới xin tôi, Chú Ý: Tôi không nhận tiền đưa trơ trẽn, mà bỏ vô bao thư đàng
hoàng, xin tôi mới cho lộc. Tất cả mọi người ai nhìn tấm bảng cũng cười, nhất
là đồng nghiệp ăn xin, ha ha ha
Một hồi lâu có vị Tăng trong Chùa
ra hỏi Thầy ở đâu mà tới đây xin, biết ở đây toàn là ăn xin quen biết không?
Thầy mới nói: Ha Ha Chú nên về nhà rút rơm cho bò ăn đi, và chăm sóc Bà Nội
Chú, Bà Nội chú dạo nầy khổ lắm, lớn tuổi rồi không ai nuôi dưỡng, phải đi xin
gạo hàng xóm để kiếm sống qua ngày, từ khi ba mẹ chú mất chú còn nhỏ được gởi
vào chùa cho ăn học, cho đến nay mà không nhớ quê hương xứ sở, chỉ có Thầy Trụ
Trì mới biết chuyện nầy thôi, thế là vị Thầy nầy la lên om sòm, ăn xin mà nói
lung tung, kêu bảo vệ đuổi Thầy và Cụ Già ra khỏi cổng, Thầy và Cụ ra trước
cổng cũng ngồi đó chờ vị trụ trì, thì vị Thầy đó vô bên trong chùa còn nói lảm
nhảm sao tới tai của vị Trụ Trì, Vị Trụ Trì hiểu rỏ sự tình, vị ấy hỏi, thế hai
người ăn xin đó đâu rồi? Phật Tử chỉ ra ngoài cổng, thế là vị Trụ Trì đi ra
thấy vậy hỏi, chú ở đâu mà tới đây xin, sao biết chuyện của chúng tôi trong
Chùa, Thầy nhìn vị Trụ Trì và nói, muốn biết ta ở đâu? Thì hãy bỏ tờ 500.000
xanh vào bao thư đi, và ghi cho ta biết pháp danh rồi ta sẽ trã lời. Vị Trụ Trì
nầy cũng có tiền nên cũng tò mò xem sự việc thế nào? Khi vị nầy đưa bao thơ
xong, Thầy lấy viết ghi một bài thơ và mấy câu giải thích, Thầy đưa cho vị Trụ
Trì , vị nầy xem xong lật đật A Di Đà Phật lia lịa, mời Thầy và Cụ Già vào
Chùa, và bắt vị Tăng vừa rồi vào phòng riêng gặp Thầy và Cụ Già sám hối, vì Cụ
Già nầy chính là Bà Nội của vị Tăng nầy, thế là Phật Tử bắt chước Vị Trụ trì,
bỏ tiền vào bao thư ghi tên tuổi pháp danh, đưa cho Thầy, xem Thầy nói thế nào?
Cứ như vậy tấp nập hết người nầy đến người kia, mà cô rầy la cụ già hồi nãy lại
cho tiền nhiều hơn mọi người nữa chứ, gần một buổi mà Thầy có gần 30 triệu
trong tay để xây căn nhà tình thương cho Cụ già nầy rồi, đúng là nhiệm mầu,
Thầy đã dùng một chiêu sách nhỏ của Linh Tàng Bảo Lục, còn gọi là hiểu được ý
nghĩ và hành động của người khác, nên nói ra ai cũng giựt mình, chỉ được phép
cứu người thôi, chứ làm tư lợi riêng cho mình thì lảnh hậu quả không lường
được. Thầy tiết lộ cho quý vị biết bài thơ Thầy viết cho Vị Trụ Trì là:
NHƯ Lai xuất thế giáng lâm trần
GIỮA miền cực lạc xuống thần dân
ĐỐNG đổ tanh hôi người sinh tấn
RÁC rồi cũng sạch Phật hiện thân
Còn tên của vị ấy Thầy không tiết lộ, vì giữ bí mật nhà
Thiền chút xíu.
Qua câu chuyện có thật Thầy kể trên, Thầy cầu chúc cho quý
vị tin tấn tu hành đạt được phẩm vị cao nhất, để trên thành Phật Đạo dưới độ
sinh linh và tử linh.
Nam Mô A Di Đà Phật giáng lâm Chứng Minh
XÃ HỘI KHOA HỌC PHẬT GIÁO DỤC
Đạo Pháp – Dân Tộc – An Lạc
Vương Quốc Vạn An
Liên Tông Cửu Long Kim Pháp
Đạo Giáo Thiên Đồng
Phật Hoàng Trần An
Gia Tộc Vua Trần
Tác giả: MẬT ẤN TỊNH THỌ
( Geshe Rinpoche: Thích Quảng An )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét