Phật Pháp nhiệm mầu lần 3
Chuyện có thật thầy đã trãi qua, có một lần thầy gặp một gia
đình hoàn cảnh thật éo le, nhà nghèo, nhà rách cột xiêu, sắp sập, đang gặp cơ
trọng bệnh, không ai chăm sóc, nhiều lần thầy đến giúp đở, nhưng không vượt qua
số mạng trời đất đã định, đến chết rồi gia đình xin hòm ở hội từ thiện, người
giữ chìa khóa thì đổ cho người nầy, đổ cho người kia, gia đình đến xin hội chử
thập đỏ, thì người trực hội bảo làm đơn xin đưa ủy ban ký, gia đình chợt nhớ
đến thầy đã từng đến thăm gia đình, thì gia đình gọi điện hỏi thầy có nhà
không? thầy hỏi có chuyện gì? Thì gia đình kể rỏ sự tình, thầy nói : quý vị yên
trí đi, thầy sẽ giúp đở lo cho đám được hoàn tất, thầy mới gọi điện cho gia
đình của Thầy Thích Đạt Trí , thế danh là: Trương Văn Luông, và Bà Nguyễn thị
Bạch Mai pháp danh: Tính Thanh
ở Giồng Tre Ba Tri, nhờ sự giúp đở , Quý vị nầy tức tốc gọi
điện cho các con đang làm việc ở trên thành phố Hồ Chí Minh gom tiền giúp thầy
lo hậu sự cho gia đình Phật Tử có tâm Bồ Đề đang lúc khó khăn, thế là công việc
được trôi chảy, trại Hòm Ba Xê giồng trôm đã mở cửa xuất hòm từ thiện, khi công
việc đâu đó được hoàn tất, thì thầy cúng cơm vong vừa xong, còn đứng trước quan
tài, có một chú nhậu cũng hơi xĩn xách dao xã mía chất cáp cho ghe đến trước
bàn vong, chém trước mặt thầy, trúng vào cái bàn đứt một khúc sâu dính con dao
trong bàn luôn, chú ấy cất giọng đại ca côn đồ hỏi: eh Thầy Chùa, uống rượu tốt
không? thầy trã lời: Tốt, chú ấy nói tiếp: Thầy chùa nầy Láo thiệt, trong nhà
Phật, giới cấm thứ năm là cấm uống rượu, sao thầy chùa nầy nói uống rượu là
Tốt?
Thầy trã lời thầy chưa nói hết, vậy thầy chùa nói đi, nếu
không vừa ý tôi, là tôi chém bứt đầu thầy chùa đó nha, đừng có giởn mặt. thầy
bình tỉnh cười như không có chuyện gì xãy ra, từ từ nói tiếp:
Cái tốt thứ nhất : nhậu say xĩn rồi về nhà nằm ngũ, vợ lấy
thằng khác kế bên cũng không biết
Cái tốt thứ hai : nhậu say xĩn, té bờ té bụi, chết bờ chết
bụi, không ai biết ngày giờ đâu mà tẩn với liệm
Cái tốt thứ ba : có con có cháu, không gả, không cưới, không
làm sui gia với ai được hết, vì ai cũng sợ giao thân cho người chuyên say xĩn.
Cái tốt thứ tư: không ai dám làm ăn, không ai dám ký hợp
đồng hay giao tiền và việc lớn cho người chuyên say xĩn.
Vậy bốn cái tốt đó, chú cảm thấy tốt thì cứ làm, còn chú cảm
thấy xấu thì thì bỏ đi, đừng nhậu nữa. vì nói trúng tâm trạng của chú ấy, nên
chú ấy trân mắt nhìn thầy một hồi, bỏ đi xuống bàn nhậu của bạn bè của chú ấy,
hất đổ bàn nhậu, ai cũng tưởng chú ấy quậy, nhưng không ngờ, chú ấy thốt lên
một câu rằng : Từ nay tao đi theo đường của thầy chùa nầy luôn, chú ấy bỏ về
nhà, mài dao hay mài kéo gì đó mà đứng trước tấm kiếng tự cắt tóc của chú ấy
như bật thang của người dân tộc trồng cỏ trên núi vậy. xong chú ấy đến đám ma
ngồi im re chắp tay trước quan tài niệm Phật, thế là cả hội ở đám ma có một
trận cười với cái đầu bật thang 96300369 của chú ấy, chú ấy nhờ thầy phủi luôn
những chốm tóc còn lại, khi phủi tóc xong, chú ấy đứng trước quan tài nhìn về
quý khách đi đám mà nói, tôi rất thành tâm xin lổi và sám hối, với quý vị ở đám
tang nầy, nhưng tôi đã học được bài học giác ngộ tu hành để tiến thân, tôi đã
cúng dường cho đám tang nầy bộ tóc, cũng như tôi đã hiến thân cho Phật, vì tôi
tìm được chánh pháp, nhờ tôi giác ngộ biết nẽo tu hành, cho nên người nằm trong
quan tài nầy đã có phước như cứu một người, mà cứu một người như xây biết bao
nhiêu chùa tháp vậy, vậy quý vị đến đám tang nầy để làm gì? Cốt lõi chủ yếu là
đưa người chết nầy về Tây phương Cực Lạc, chứ không phải đến đây ăn nhậu, nói
chuyện đời như tôi đã sai phạm, vậy tôi giác ngộ rồi xin quý vị cũng noi gương
tôi chắp tay mà niệm Phật đưa người về tây phương Cực Lạc, tôi xin lổi quý đạo
hữu Tôn Giáo khác, nhưng nhập gia phải tùy tục. vậy tất cả quý vị ở đây có cùng
tôi chắp tay niệm Phật được không? thế là nghe tiếng đứng dậy, tiếng khiêng bàn
ghế cho trống, tiếng trãi chiếu trãi mũ để ngồi niệm Phật, trong tít tắc, cả
đám tang thành một Tam Bảo Cực Lạc thật sự ở Ta Bà, chú ấy đến trước mặt thầy
chắp tay nói: Bạch Thầy hoan hỷ làm lễ khai thị cho vong linh và chúng con, để
chúng con phát tâm niệm Phật đưa tiễn vong linh về tây phương Cực Lạc. Nước mắt
thầy lúc nầy rớt xuống vì vui mừng. khi thầy làm lễ khai thị vong linh và niệm
Phật xong, thì có một chú bước ra bạch thầy, con là chủ bán vật liệu xây dựng
cho chủ nhà nầy, con xin cúng dường cho người chết nầy không lấy tiền, xin thầy
hứa khả chứng minh, thế là cả hội đi đám ai ai cũng dành cúng dường, người thì
500.000, người thì 1000.000, quý vị có biết không? thường ở dưới quê đi đám
tang thường là 20.000, 50.000, hoặc 100.000 là sỉ diện lắm rồi. nhưng đám tang nầy ngoại lệ phải không quý vị?
khi đám tang nầy được hoàn tất an táng xong, chủ nhà trã hết nợ nần , xây được
căn nhà, còn một ít làm vốn để làm ăn. Thầy cũng được biết qua đám tang nầy có
rất nhiều người trúng vé số, tuy không trúng số đặc biệt nhưng trúng giải nhất
nhiều tờ, đúng là Phật pháp nhiệm màu, thầy mới gọi chú phủi tóc giác ngộ đó
đến thầy hỏi: nhà chú ở đâu? Chú ấy trã lời: 3 ngày sau thầy đến cúng mở cửa
mã, con thỉnh thầy về nhà con hóa duyên độ cho con tu. Nhưng đến ngày thứ 3,
thầy nhớ rằng: khi thức giấc đầu tiên, thầy xòe bàn tay phải ra xem thì thầy
thấy nhà con. Lúc nầy thầy cười vui chứ không hỏi lại làm gì. Nhưng thầy vẫn
ghi tâm lời chú ấy nói, thầy cũng mong đến ngày thứ 3 xem chuyện gì xãy ra, đúng
là một duyên mai sự thật quá ngỡ ngàng, khi thức giấc đầu tiên, thầy ngữi được
mùi hương thật kỳ lạ vô tận thơm, chưa bao giờ được ngữi, thầy mở bàn tay phải
ra thì trong lòng bàn tay có mùi hương thật lạ sáng lên 4 chữ tàu như ai vẽ sẳn
vậy, 4 chữ đó là: Quan Âm Thị Hiện. lúc nầy tâm trạng thầy như quay cuồng trong
vũ trụ vậy, vừa vui mừng nước mắt tuông chảy, tâm trạng lúc nầy, niềm vui mừng
lúc nầy thầy xin chia sẽ với quý vị đó, cùng hưởng niềm vui nầy. khi đến nhà
cúng đám khai mộ, thầy hỏi tên và nhà của chú ấy, thì mọi người không ai biết
hết, thầy ra ngoài trời nhìn lên hư không lễ tạ ngài Quan Âm Thị Hiện 9 lạy
xong, vào nhà dắt chủ nhà đi khai mộ. sự kiện xãy ra nầy thầy đã dấu kín trong
lòng gần 5 năm nay rồi, hôm nay thầy cũng nên chia sẽ cho quý vị được hưởng
phước và tạo thêm phước.
Qua câu chuyện có thật nầy đã xãy ra, thầy khuyên quý vị cố
gắng tạo Phước Điền ở ngay chính bản thân mình, hãy quan tâm và hy sinh vì
chúng sanh, rồi đến Tam Bảo của Chùa,
thì Chư Tôn Đức Phật, Chư Tôn Đức Pháp, Chư Tôn Đức Tăng Ni mới hãnh diện với
công đức của quý vị.
Kính mong hồng ân Tam Bảo Mười Phương Chư Phật gia hộ cho
quý vị Thân Tâm An Lạc, Kiết Tường Như Ý. Đạt được Phẩm vị cao nhất, để trên
thành Phật Đạo dưới độ chúng sanh.
Nam Mô A Di Đà Phật giáng lâm Chứng Minh
Tác giả: MẬT ẤN TỊNH THỌ ( Geshe Rinpoche: Thích Quảng An )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét