Hôm
nay Thầy đăng đàn giải thích cho các đồ đệ hiểu phận sự người Tu khi tái sanh ở
Ta Bà thế giới nầy:
Hỏi
: Chùa Thầy ở đâu?
Trã
lời: Thầy có Chùa hai cột, biết đến Tam Bảo và Quy Y Tam Bảo rồi, thì Chùa cũng
mình, Phật cũng mình, Pháp cũng mình, Tăng cũng mình.
Hỏi:
đến Chùa để làm gì?
Trã
lời: đến Chùa đốt Nhang xin thành Phật.
Hỏi:
Phật là ai? ở đâu?
Trã
lời: Phật là Thiện Trí Thức, chổ nào có Thiện Trí Thức là có Phật ở đó.
Hỏi:
kim chỉ nam muốn thành Phật, thì chúng ta làm những gì và Tu những gì?
Trã
lời: Đọc Kinh, Trì Kinh, Tụng Kinh, Tôn vinh chư Phật chưa đủ, phải có lòng tôn
kính chư Phật thật sự mới Tu thành Phật được.
Hỏi:
thời mạt kiếp của Địa Cầu, Đạo và Đời sao giống nhau vậy Thầy?
Đi
chùa tìm chút bình an
Ai
dè Chùa cũng rộn ràng không ngơi..
Lên
Chùa tìm chút thảnh thơi
Dè
đâu Chùa cũng như đời ngoài kia..
Cũng
này nọ, cũng phân chia
Cũng
son, cũng phấn trau tria khác gì!..
Trước
Chùa ''Mô Phật'', từ bi..
Ra
đằng sau bếp thị phi dẫy đầy.. –
Con
không đến nữa thưa Thầy..
Về
nhà đóng cửa từ rày yên Tu..
Lên
Chùa con thấy lu bu..
Dạ,
xin sám hối cái ngu của mình..
Trã
lời: Mô Phật Đạo Tổ Từ Bi
Mô
Phật! Thầy thông cảm được tâm tình..
Chùa
là cửa Phật, chúng sinh ra vào.
Chùa
cho bá tánh, cho đồng bào
Chùa
như bệnh viện chữa bao bệnh tình...
Chùa
không huyên náo, linh đình
Chuyện
đời đa sự cũng rinh vào chùa.
Chùa
không phải chốn hơn thua
Bởi
lòng còn nặng tranh đua bước vào.
Thế
nhưng Chùa vẫn đón chào..
Vì
mong nhân thế ngày nào đổi thay..
Hoa
sen mọc giữa bàn tay
Hay
là nở giữa bùn lầy bẩn nhơ?
Hoa
thành rác chỉ vài giờ
Rác
thành hoa phải đợi chờ chuyển lưu..
Nghịch
duyên tu được là tu
Đừng
mong vạn sự giống như lòng mình.
Tâm
bình thì cảnh sẽ bình
Tu
là chấp nhận tâm tình thế gian!
Đi
Chùa nên biết Vạn An
Đi
Chùa hãy học Đạo vàng Như Lai..
Ai
làm chi đó mặc ai
Mỗi
người mỗi tật, quan tài kề bên!
Đi
Chùa mới nhớ đến tên
Trong
ta có Phật tuệ nên nhắc mình..
Khi
lòng chưa thực lặng thinh
Thì
bao cái khổ chúng sinh vẫn còn..
Cho
dù lên Núi lên Non
Não
phiền chưa dứt, đời còn khổ đau.
Tu
cho hết khổ mau mau
''thội
kệ'', Thế Sự lao đao trăm phần!
Xoay
ra, lòng mãi lâng lâng
Nhìn
vào thanh tịnh, đây là Phật quê
Trong
phiền não có Bồ Đề
Một
giây tỉnh thức mình là Như Lai.
(
Ngồi đây như cục đá chi chi,
Không
nghe không thấy chẳng phải lì,
Để
cho tứ chúng cứ lạy đi
Mong
sao tứ chúng hết bệnh lì. )